Một câu khúc nhạc cổ kỳ, một cơn hơi thở sâu, một nét cười dịu dàng, và âm thanh của bong bong bong là những gì tôi nhớ khi nghe về câu chuyện của bà Ngan. Đó là một bà già, có lòng huy hoàng và đầy đủ sức sống, sống ở một hẻm nhỏ, gần một con phố hút hồn của Hội An.
Bà Ngan là người yêu thích của tôi khi tôi còn là một học sinh trung học. Cô ấy không có con, nhưng cô có một con gái, một con gái trẻ và ấm áp, với mắt trẻo và lưỡi hơi hồng. Mỗi lần tôi đến thăm bà, cô ấy đều chuẩn bị cho tôi một cốc trà sôi sớm, rượu ngọt ngào, và một trò chơi đơn giản: ném tối.
Ném tối là một trò chơi cổ kỳ Việt Nam, gồm có một chiếc bầu tối nhỏ, được ném xuống một cái hố sâu. Tuy khá đơn giản, nhưng mỗi lần ném tối, tôi cứ có thể nghe thấy âm thanh bong bong bong của bầu tối rơi xuống hố. Âm thanh ấy, nhẹ nhõm như tiếng gõ cửa vào mơ, thổi lên tâm trí tôi với những ước muốn hấp dẫn.
Bà Ngan luôn nói rằng âm thanh bong bong bong của ném tối là âm thanh của sự may mắn. Cứ khi ném tối, cô ấy sẽ kể cho tôi những câu chuyện về cuộc sống và may mắn. Câu chuyện của bà Ngan là một câu chuyện về niềm tin và ước mơ.
Bà Ngan từng là một học sinh tài năng, được đào tạo tại một trường trung học uy tín. Tuy nhiên, cuộc sống không phân phối cho cô ấy những gì cô ấy mong muốn. Cô ấy bị bệnh tim trong tuổi trẻ, và sau đó cô ấy bị tẩy khỏi trường vì không thể đóng được bài kiểm tra cuối học kỳ. Một trận rớt ngẫu nhiên như ném tối đã thay đổi cuộc đời cô ấy.
Bà Ngan không chịu chết lòng với số phận khó khăn. Cô ấy quyết tâm khởi nghiệp, mở một quán bar nhỏ gần nhà. Quán bar không có nhiều khách hàng, nhưng có những khán giả thân thiết và những câu chuyện hấp dẫn. Mỗi khi có khách đến quán, bà Ngan sẽ ném tối với họ, và âm thanh bong bong bong sẽ suông suốt quán bar.
Bà Ngan luôn nói rằng âm thanh bong bong bong là âm thanh của niềm tin và may mắn. Cứ khi ném tối với khách, cô ấy sẽ kể cho họ những câu chuyện về cuộc sống và may mắn của mình. Câu chuyện về niềm tin và ước mơ của bà Ngan đã dẫn tôi đến một khái niệm mới về cuộc sống: rằng cuộc sống không phải là một trận rớt ngẫu nhiên, nhưng là một trận rớt có thể được chấp nhận và lãnh hội.
Một lần tôi đến thăm bà Ngan, cô ấy đã không thể ném tối với tôi vì tim đau. Tôi ngồi cạnh bà Ngan, nghe cô ấy kể câu chuyện về cuộc sống và may mắn. Cô ấy kể về những năm tháng khó khăn, những ngày đau khổ, nhưng cô ấy luôn tin rằng may mắn sẽ đến với cô ấy. Cô ấy kể về niềm tin của mình vào âm thanh bong bong bong của ném tối, âm thanh của sự may mắn.
Tôi nhớ lúc đó, tôi nghe âm thanh bong bong bong của ném tối suông suốt căn phòng nhỏ của bà Ngan. Âm thanh ấy nhẹ nhõm như tiếng gõ cửa vào mơ, thổi lên tâm trí tôi với những ước muốn hấp dẫn. Tôi hiểu rằng âm thanh bong bong bong không chỉ là âm thanh của ném tối, mà còn là âm thanh của niềm tin và may mắn trong cuộc sống.
Bà Ngan đã chết cách đó vài năm sau. Tôi vẫn muốn nhớ đến bà Ngan và âm thanh bong