Trong một hẻm tối tăm của thành phố, có một căn nhà nhỏ bẩn bèo, cạnh đường hẻo lánh. Những cánh cửa sắt cứm cứm mở ra, cho phép một hình bóng nhẹ nhàng bước vào khung cảnh ảm đạm. Trong đó, một đôi mắt nhỏ, trăn trề, nhìn ra khỏi hố sâu của mắt kính, nhìn thẳng vào một bức tường trắng trần. Đó là cậu bé tên là Huy, một trẻ em bình thường với một bí mật riêng của mình.
Huy có thói quen đặc biệt: mỗi đêm, khi dậy sớm, anh ta sẽ lặn vào tủ quần áo của mình, dưới lớp quần áo bẩn và mồ hôi, Huy sẽ tìm kiếm một hộp nhỏ, được gọi là "hộp quà tâm tình". Hộp này không phải là quà tặng cho người khác, mà là một trò chơi riêng của Huy với chính mình.
Hộp quà tâm tình được Huy khóa với một khóa sắt cứng, khó bẻ gãy. Trong hộp, có những miếng giấy nhỏ, mỗi miếng giấy đều ghi có một câu chuyện ngắn ngủi, một ký ức hay là một mối quan hệ đặc biệt giữa Huy và những người quanh lui. Huy gọi nó là "bí mật" của mình.
Mỗi khi Huy mở hộp và đọc những câu chuyện trong đó, anh ta sẽ cười suông suông, như thể đang nhìn lại những khoảnh khắc quý báu của cuộc sống. Đây là trò chơi của Huy để giữ gìn những ánh nhìn nóng ái và những lời nói dịu dàng của những người thân yêu.
Trong hộp quà tâm tình của Huy, có câu chuyện về em gái béo béo của ông bà, em gái ấy có tên là Thanh. Thanh và Huy chơi cùng với nhau từ khi nhỏ, hai bạn thân thiết chia sẻ những ngày dài và khó chịu của tuổi thơ. Một lần trong suốt mùa hè, Thanh bị rối loạn tiêu cực về nước. Huy lấy ra hộp quà tâm tình để tìm ra miếng giấy ghi rõ cách để anh ta có thể lấy nước từ cây rồng trời. Họ chơi chung với niềm tin rằng "cây rồng trời" sẽ cứu Thanh khỏi khủng hoảng.
Cũng trong hộp quà tâm tình có câu chuyện về bà nội, người phụ nữ ôn lịch và hiền lành. Mỗi khi Huy lo lắng về mẹ mình, bà nội sẽ đưa ra hộp quà tâm tình và đọc cho Huy nghe những câu chuyện vui vẻ về mẹ. Câu chuyện này giúp Huy hiểu rõ hơn về mẹ mình, và hiểu rằng bà nội luôn là người ủng hộ và an ủi cho cả gia đình.
Hội học cũng là một nơi đặc biệt trong hộp quà tâm tình của Huy. Một lần trong kỳ thi trung học, Huy thất bại và buồn rầu. Trong hộp quà, Huy tìm thấy miếng giấy ghi bởi bố mình: "Đất nước này có thể khó khăn, nhưng với niềm tin và ổn định của con trai ta, chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn." Câu lạc bộ này cho Huy cảm giác được sức mạnh từ bố để tiếp tục bước đi.
Trò chơi "hộp quà tâm tình" của Huy không chỉ là một cách để ghi lại những kỷ niệm quý báu mà còn là một phương tiện để giữ gìn những ánh nhìn nóng ái và niềm tin của người thân. Mỗi khi Huy mở hộp và đọc những câu chuyện trong đó, anh ta sẽ cảm thấy được sức mạnh từ những người thân yêu và những kỷ niệm quý báu của cuộc sống.
Tuy nhiên, có một ngày Huy trở nên lo lắng khi hộp quà tâm tình của mình biến mất. Anh ta khắp nhà tìm kiếm nhưng không tìm thấy. Đó là một ngày đau buồn cho Huy, anh ta lo lắng về những người thân mình sẽ không thể giữ gìn cho họ những ánh nhìn nóng ái và niềm tin như thế nữa.
Huy quyết định tìm ra hộp quà tâm tình của mình. Anh ta dành cả ngày hôm sau để khảo sát nhà mình từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài. Cuối cùng, tại một góc tối tăm của phòng ngủ ông bà, Huy tìm thấy hộp quà tâm tình bị che giấu dưới một chiếc gối cũ. Anh ta cười suông suông khi nhìn thấy hộp quà lại với mình.
Huy quyết định không bao giờ để hộp quà tâm tình biến mất nữa. Anh ta làm cho hộp quà được khóa với khóa sắt cứng và đặt nó trên bàn giao thông tại phòng ngủ ông bà. Mỗi khi anh ta muốn ghi lại kỷ niệm hay muốn giữ gìn niềm tin cho người thân, anh ta sẽ mở hộp quà tâm tình và đọc những câu chuyện trong đó.
Trò chơi "hộp quà tâm tình" của Huy không chỉ là một biểu tượng cho niềm tin và sự ủng hộ của người thân mà còn là một cách để ghi lại những kỷ niệm quý báu và ấm áp của cuộc sống. Nó là một bí mật riêng của Huy để giữ gìn cho mình những ánh nhìn nóng ái và niềm tin của người thân mãi mãi.